Viễn Phương

Mộng Chiều Xuân



Ngàn hoa thắm rộn ràng đua nở
Bướm ong vờn hớn hở mê say
Lòng trần thoáng vội lung lay
Nơi xuân ước hẹn, nơi vầy có nhau

Trời ngả bóng khơi màu thương nhớ
Một thuở còn bỡ ngỡ con tim
Từng cơn mơ tỉnh đi tìm
Cố nhân biền biệt khuất chìm trong mây

Hoàng hôn xuống đó đây chín mộng
Tiếng thơ tình lồng lộng sớm trưa
Chiều tàn gió nhẹ đong đưa
Hương xuân phơ phất dáng xưa hiện về

Viễn Phương

 



 




 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 25 tháng 7 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "Mộng Chiều Xuân"